Huy Thắng
Bây giờ chúng tôi, lứa bạn bè với Trần văn Thủy từ hơn nửa thế kỉ trước, được gặp gỡ nhau dễ hơn, lý do vợ chồng Trần Văn Thủy đã bán căn nhà ở ngõ Hoàng Hoa Thám để mua một căn hộ chung cư cách nơi ở cũ cũng không xa nhưng rất tiện đường đi lại. Số tiền bán nhà dư ra để cho con gái chữa bệnh. Mà mỗi lần sang Singapore chữa trị tốn phí nhiều không thể kể . Đấy là một trong những thời kì khó khăn với Thủy. Bản thân anh ốm đau không người chăm sóc, vợ đau mà phải vào Sài gòn trông nom con gái. Nhưng từ khi chuyển sang nhà mới thoáng mát , vợ chồng anh bỗng khỏe lại,, cô con gái cũng đỡ bệnh. Lại tham gia mua bán, lo toan sắm sửa nhà cho căn nhà của vợ chồng anh. Thật mừng cho vợ chồng Thủy
Tôi với Thủy quen biết nhau đến nay vừa đúng 65 năm, ngày ấy anh từ Nam Định lên Hà Nội học, hai thằng gặp nhau ở lớp bồi dưỡng nghiệp vụ của Bộ Văn hóa, nhưng trước đó cả hai có tham gia triển lãm “ Người đàn bà thủy tinh :” từng cuốn hút nhiều học sinh Hà Nội , hết cấp 3 nhưng chưa có việc gì làm. Hồi đó,trong lớp theo tôi nhớ , hình như Thủy là người ít tuổi nhất lớp, dáng người cao dong dỏng , đẹp trai, lại điềm đạm, hiểu biết và sống rất mực thước. Bế mạc lớp Văn hóa ,tất cả phải lên miền núi. Tôi may mắn được ở Thái Nguyên, cũng là miền núi nhưng chỉ cách Hanội có 70 km . Còn Thủy được phân mãi tận Lai Châu, đi ô tô khách từ Hà Nội lên cũng phải dòng dã 5, 6 ngày . Nói chung , ngày ấy miền núi còn hoang sơ lắm, vắng vẻ, như người qua lại cũng ít, dọc đường chẳng có thứ gì ăn, tất cả trông chờ ở tem phiếu.hoặc quán tự giác bà con dân tộc sáng kiến ra hình thức tự sản , tự tiêu. Tưởng khó có điều kiện gặp .Vậy mà mấy năm sau, tháng 8 năm 1964 tôi lại có dịp lên Lai Châu công tác và gặp lại Thủy trên đó. Bạn bè gặp nhau thật vui . Hết Nay Nưa sang Mường Lay, rồi Thủy còn dẫn tôi đến thăm ngôi nhà sàn rát đẹp của ông Lâm Xung, chủ tịch Lai Châu bấy giờ. Ngày ấy cuộc sống chúng tôi cũng đơn giản lắm, đời cán bộ độc thân, mấy bộ quần áo, vài cuốn truyện, cũng chẳng nghĩ gì xa xôi, chẳng chính trị, chính em gì mà toàn chuyện vớ vẩn. Tối đến làm chén rượu ngô, nướng củ sắn là đủ
Xem tiếp