Lê Thọ Bình
(Tôi hân hạnh nhận được bản thảo tập thơ "Ở thôn Trăng"- Tuyển thơ Mùa thu gồm 42 bài của Đỗ Trọng Khơi từ Thái Bình (cũ) với lời nhắn "Bác đọc thêm em chút cho vui nhé. Trân trọng trước tấm lòng anh, tôi đọc một mạch và mạo muội có đôi lời về tập thơ này)
Trong lịch sử văn chương Việt Nam, mùa thu từ lâu đã trở thành một thi ảnh bất tận. Đó là mùa của sự chuyển giao, của rơi rụng, của cái đẹp mong manh nhưng lấp lánh. Nguyễn Khuyến với chùm “Thu điếu, Thu ẩm, Thu vịnh” đã để lại những áng thơ đi cùng năm tháng: “Ao thu lạnh lẽo nước trong veo / Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo”.
Hình ảnh quê nhà, ao thu, lá vàng, ngõ trúc trở thành biểu tượng của vẻ đẹp thanh sơ. Đến Xuân Diệu, thu không còn là sự tĩnh lặng mà trở thành nỗi buồn tiếc nuối, một bản nhạc bi thiết về thời gian: “Rặng liễu đìu hiu đứng chịu tang / Tóc buồn buông xuống lệ ngàn hàng”. Hàn Mặc Tử, Lưu Trọng Lư lại đem đến một mùa thu nhuốm màu siêu thực, có tiếng nai rừng, có nỗi khắc khoải vĩnh hằng
Xem tiếp