Tranh Trần Nhương
BÀI VIẾT MỚI
Mai Thanh Thủy
 Có thể là hình ảnh về văn bản cho biết 'Vinh Quang Sẽ Đến Với Ukraine'
Trước việc ông Putin đề xuất Nga làm trung gian hòa giải cho xung đột Iran-Israel, Tổng Thống Mỹ Donald Trump đã khuyên Tổng Thống Nga nên tập trung nhằm kết thúc cuộc xung đột của chính mình, thay vì lo hòa giải cho người khác.
Rõ ràng ông Trump nói quá đúng. Ông Putin rõ lẩm cẩm, chuyện mình còn không lo được còn bày đặt. Ốc không nổi mình ốc lại mang cọc cho rêu.
Thật ra ông Putin không hề lầm cẩm khi muốn đứng ra “hòa giải” xung đột Iran-Israel. Là vì ông ta muốn cứu đồng minh Iran khi nước này có nguy cơ sụp đổ trước đòn phủ đầu của Israel, nhất là lúc ông Trump tuyên bố Tehran phải đầu hàng vô điều kiện. Trong khi đó Nga lại không đủ khả năng can thiêp quân sự để cứu chế độ thần quyền ở Iran khi mà Nga còn đang sa lầy ở Ukraine.
Xem tiếp
Theo FB Nguyễn Tuấn
 Ý đồ đằng sau bức ảnh cũ của vợ ông Tập - DKN.TV

Có hai thông tin trên mạng liên quan đến tình hình nội bộ Trung Quốc. Tôi cho là các thông tin khó có thật. Một là thông tin ám sát Lý Khắc Cường do một người tên là Lý
Tùng đưa ra. Hai là bức Di chúc của Tập Cận Bình viết cho vợ Bành Lệ Viện và con gái Tập Minh Trạch.
Thôi thì dịch bản di chúc cho các bạn tham khảo. Tôi phải nhắc lại đây khó có thể là thật.
Nội dung:

Di chúc này nói lên ý nguyện của tôi.
Lệ Lệ , Minh Trạch
Người yêu của anh
Con gái của cha
Cha sợ rằng cơ thể cha ngày càng trở nên vô dụng , các vấn đề về tim mạch và mạch máu não tái phát lúc thì khá hơn, đôi khi tệ hơn. Bác sĩ nói rằng rất nghiêm trọng. Cha cũng cảm thấy rằng mình không còn nhiều thời gian nữa, nên cha phải chuẩn bị một số thứ. Vì vậy, hôm nay cha cầm bút để viết di chúc này.
 
Xem tiếp
Hoàng Hưng
 Có thể là hình ảnh về 9 người, TV, phòng tin tức và văn bản
Chỉ trong vòng một tuần, từ 14 đến 21/6/ 2025, từ buổi ra mắt ở Hà Nội, Huế, đến buổi ra mắt ở Sài Gòn hôm nay, “Thuyền” của Nguyễn Đức Tùng đã trở thành một sự kiện văn học Việt Nam đương đại. Chưa có tác phẩm văn học nào được bàn luận, được tán dương sôi nổi một cách nhanh chóng như thế trong nhiều năm lại đây. Và một người thông thạo về xuất bản vừa cho biết: “Thuyền” đã bán hết veo 2000 bản, đang in tiếp 4000 bản!
Vì nó là tác phẩm nghệ thuật có sự khác thường, mới lạ. Nó là tiểu thuyết hay hồi ức, là tự sự thuần tuý hay tự sự pha lẫn hư cấu (autofiction)? Nếu được gọi là tiểu thuyết, thì đó là loại tiểu thuyết khá đặc biệt: tiểu thuyết của một nhà thơ, chứa đựng nhiều trường đoạn trữ tình, suy tư, triết lý; tiểu thuyết có cấu trúc lát cắt theo từng chủ điểm. Nếu là autofiction, thì thật tình tôi không thể nhận ra phần hư cấu, vì tất cả tác phẩm từ trang đầu đến trang cuối hoàn toàn “thực” đến từng giọt nước mắt từng giọt máu.
Xem tiếp
Trần Nhương
 
 Thơ, văn “xẻ dọc Trường Sơn”...
(Theo yêu cầu của TC Văn nghệ quân đội muốn tôi kể về thời làm báo trong chiến tranh. Vâng kể đôi dòng)
Trong cuộc đời quân ngũ 28 năm của tôi thì 10 năm đầu là “nhà báo binh trạm” hay còn gọi là “nhà báo binh nhì”. Sau này vẫn hoạt động báo chí nhưng “đẳng cấp” hơn.
Tôi nhập ngũ tháng 5 năm 1965 khi đang là giáo viên cấp 2 trường Đông Ngạc, Từ Liêm, Hà Nội. Tôi được về tiểu đoàn 936 thuộc Cục Vận tải, Tổng cục Hậu cần đóng quân ngay tại Văn Điển, Thanh Trì, Hà Nội. Chỉ vài ngày sau tôi được biên chế về bộ phận chính trị của tiểu đoàn. Chắc lãnh đạo thấy tôi là giáo viên lại có hoa tay nên cho tôi làm nhân viên tuyên huấn chuyên kẻ khẩu hiệu và trang trí doanh trại. Người phụ trách tôi là trợ lý tuyên huấn thiếu úy Ngọc Tự. Anh Tự vốn là cán bộ đoàn huyện Phú Xuyên nên nhập ngũ được mang lon thiếu úy. Tôi là giáo viên cấp 2 được nhận quân hàm mang Quốc kì xinh xắn. Tôi bắt đầu được giao nhiệm vụ đi xuống các đại đội lấy tư liệu viết tin, viết về lái xe dũng cảm. Vào đơn vị vận tải mà không được đào tạo lái xe vì tôi rất gầy, khi khám sức khỏe nhập ngũ có 42 kg. Vào năm 1965 có đợt tổng động viên nên thấp bé nhẹ cân vẫn nhập ngũ vô tư.
Xem tiếp
 
 
 
 
 
 
 
 
 
Là một chủ bút của "báo" tư nhân trannhuong.com đồng thời cũng là nhà báo gần 50 năm tác nghiệp báo chính thống, tôi cảm ơn 30 TRIỆU lượt bạn đọc toàn cầu đã ghé thăm tờ báo tư hữu, tư nhân của tôi.
 
Các bạn gõ 1 trong những tên miền sau đây đều vào "báo" của Trần Nhương: trannhuong.com / trannhuong.nét. / trannhuong.org / trannhuong.top
 
 
 
 
 
 
Xem tiếp

Phạm Ngọc Khảnh

 
 

IMG_9828.jpg

“Phạm Trọng Thanh tuyển tập” một tác phẩm dầy dặn , hơn 400 trang nội dung về thơ , phú , văn chương của gần một đời người suy nghĩ chắt bóp viết nên nói sao cho hết . Tôi chỉ xin chắt lọc vài lời xúc động mà thôi . Mỗi nhân vật tác giả kể ra là từ tấm lòng của mình muốn thổ lộ với bạn đọc , với đời thật sâu sắc.

Với ông Bùi Huy Đáp trong bài “ Về thăm quê người sáng tạo lúa xuân Miền Bắc” . Rất vinh hạnh hôm ấy có tôi cùng đi với tác giả . Về quê Bùi Huy Đáp ở làng cổ Bách Cốc , thuộc xã Thành Lợi , huyện Vụ Bản , tỉnh Nam Định . Làng có 12 dòng họ từ Bạch Hạc chuyển về , từ dạo xa xưa ở đây còn gần cửa biển côi Sơn .

Nhiều danh thần kiêm văn võ , những tri thức yêu nước sinh ra ở đây , trên những hàng bài vị tiên liệt làng Bách Cốc còn tỏa rạng . Nơi từ đường 12 dòng họ nơi đến , chùa Bách Cốc văn chỉ của làng ; trên những hoành phi , câu đối và 28 bia đá soạn lập qua nhiều thế kỉ , tỏ mờ dấu vết thời gian . Mới lướt qua lịch sử của làng .

Xem tiếp
 
 Bùi Đức Khiêm
 Nhà báo Đỗ Quảng trao tăng sách cho nhà thơ Bùi Đức Khiêm
 
 
 
 
 
Đỗ Quảng - 30 năm phóng sự và Đỗ Quảng - Nước mắt và nụ cười. Hai tập phóng sự đọc khá hấp dẫn và phần nào khắc họa sinh động sự vất vả, nhọc nhằn của nghiệp báo.
 
Mươi mười lăm năm trước, trong làng báo chí Việt Nam có lẽ không mấy ai là không biết danh Đỗ Quảng. Ông là phóng viên đặc biệt của Báo Nhân Dân, chủ yếu viết về mảng đề tài an ninh, nội vụ và nổi tiếng - thậm chí khét tiếng - về các bài điều tra chống tiêu cực. Bài phóng sự: Âm mưu của kẻ thù và số phận những người bỏ trốn tổ Tổ quốc của Đỗ Quảng in trên 10 kỳ báo và sau đó được Đài Tiếng nói Việt Nam phát sóng… được Hội Nhà báo Việt Nam tặng giải nhất Báo chí toàn quốc năm 1983. Cũng bài phóng sự đó, ông được Bộ Công an tặng Huy chương: Vì sự nghiệp bảo vệ an ninh tổ quốc, Bộ trưởng Bộ Công an tặng chiếc máy ảnh Zenit và chiếc đồng hồ Rado…
Xem tiếp
THƯƠNG EM
 
 
 
 
 
 
 
 
I.
Một mình em, một mình em
Ban đêm với một ngọn đèn là hai
Ban ngày cùng với mặt trời
Gánh bao công việc cho người ra đi
Anh đi bom đạn có khi
Nắng mưa phải buổi suối khe phải chừng
Súng dài bè bạn chung lưng
Ôm nhau ngủ lán ngủ rừng cũng vui
Một mình em đứng em ngồi
Bữa cơm còn vắng câu mời, bát đưa
Thương em ra chợ ngẩn ngơ
Cái làn rau xếp với dưa chẳng đầy
Anh thì nay đó mai đây
Tuổi xuân với khẩu súng này trong tay
Cây thông vui với gió lay
Cây cầu nối với bờ này bến kia...
Xem tiếp


Nguyễn Thị Tịnh Thy

 

 
(Đọc tiểu thuyết về Thuyền nhân lần đầu tiên xuất bản ở Việt Nam)



1. “Kể lại sự thật không phải là một chọn lựa dễ dàng”. Tác giả Nguyễn Đức Tùng đã viết như thế trong tiểu thuyết Thuyền (Nxb. Phụ nữ Việt Nam, 2025). Không dễ dàng, bởi vì, sự thật mà ông kể lại thuộc về những điều “Sống mà nhớ lấy”[1].

Thuyền viết về một đề tài đau đớn của đất nước, của lịch sử và nhiều người dân Việt Nam trong thập niên 1980 – 1990. Đó là vượt biên.

2. “Vượt biên”! Hai tiếng này, một thời kỳ rất dài, trong đời sống, người ta chỉ được thì thào với nhau. Trong văn học, đó là đề tài cấm kỵ. Anh có thể công bố tác phẩm viết về “vượt biên”, về “thuyền nhân” ở bất cứ nơi đâu trên Trái đất này, trừ Việt Nam. Ngay cả khi hàng Mỹ, tiền Mỹ được gửi về để giúp nhiều gia đình đổi đời; ngay cả khi những thuyền nhân năm nào (vốn bị xem là những kẻ phản bội tổ quốc) đã được phép trở về dưới danh nghĩa “Việt kiều yêu nước”, được phép cưới vợ Việt, đầu tư ở Việt; ngay cả khi văn chương đã Đổi mới với nhiều thành tựu lớn lao, có thể phơi bày hiện thực, phản tư về cách mạng – lịch sử – chiến tranh – nhân sinh – anh hùng… (dĩ nhiên là với mức độ cho phép), thì “vượt biên” và “thuyền nhân” vẫn không được xem là đề tài hợp pháp của văn chương Việt.

Vì thế, tiểu thuyết Thuyền của Nguyễn Đức Tùng được xuất bản, được phát hành một cách hợp pháp, chính danh ở trong nước vào tháng 6 năm 2025 là một dấu mốc cực kỳ quan trọng.

 
Ảnh: Tác giả Nguyễn Đức Tùng 
Xem tiếp
 Con đường thăng tiến của Bí thư Thành ủy Bắc Kinh
 
Thái Kỳ, 5/12/1955 , bí thư Ban Bí thư Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc, là tay chân thân tín nhất của Tập Cận Bình. Ngày hôm trước vừa mới xuất hiện bài phát biểu tại hội nghị bộ chính trị mở rộng được cho là của Thái Kỳ. Đọc bài phát biểu này mới hiểu rõ được xuất xứ của cuộc họp. Do mâu thuẫn cao độ giữa hai cơ quan, trung ương Đảng do Tập lãnh đạo và Quân ủy do Trương Hựu Hiệp nắm, ba thành viên quân ủy yêu cầu Thái Kỳ tổ chức cuộc họp này. Được sự phê chuẩn của Tập Cận Bình, Thái Kỳ triệu tập cuộc họp bao gồm cả các nguyên lão theo danh sách của Quân ủy. Chắc Tập bị sức ép quá lớn nên phải nhượng bộ. Có lẽ đây là bài phát biểu đầu tiên của cuộc họp. Thái Kỳ lên gân hăm dọa quân ủy và các nguyên lão thậm trí đe dọa sẽ có nội chiến khi dẫn lời nói của Mao và Tập ra. Đến đây ta mới hiểu tại sao Hồ Cẩm Đào nói dù có nội chiến cũng phải kiên quyết có cải cách và mở cửa. Một số thông tin thú vị được tiết lộ như là đình chỉ một số hợp đồng với Nga không cung cấp vũ khí sát thương…vv. Trên YouTube có thông tin nói bài này phát biểu vào 4/6/2025 có lẽ không chính xác. Tôi có nghe và so sánh câu văn cuối cùng :”đâm dao thấy máu “ (刺刀见红) thì biết hai bài là một . Có lẽ họ chưa có được nguyên văn của bài này, chỉ theo các thông tin bình luận của các nhà bình luận nên cho là Tập Cận Bình không có mặt trong cuộc họp và Thái Kỳ phát biểu thay.
Xin dịch bài này cho bạn nào thích, tham khảo. Đúng như nhiều bạn comment chuyện hay còn ở phía trước.
Xem tiếp
Bạn đọc khắp nơi trên thế giới truy cập vào trannhuong.com
Profile Visitor Map - Click to view visits
Click vào đây để xem chi tiết (Hình ảnh 5 phút cập nhật lại 1 lần)