Tìm kiếm
Trang chủ
Về tác giả Trần Nhương
Thơ
Truyện
Tản văn
Văn học nước ngoài
Tin văn và...
Bầu bạn góp cổ phần
Tôi có ý kiến
Viết về Trần Nhương
Cùng vui
Khúc kha khúc khích
Thư giãn video clip
Tư liệu nhà văn
Trần Nhương giới thiệu
Poems
Tài liệu tham khảo
Tranh Trần Nhương
Gallery
Liên kết website
nico-paris.com
vietnamnet
Hội Nhà văn Việt Nam
Văn nghệ Thái Nguyên
Hội Nhà văn HP
Chú Tễu
Dân Trí
Giáo dục Việt Nam
Tiền Phong
Dân Việt
Tuổi trẻ
Thanh niên
Thế giới mới
vnexpress
Lão Khoa
Đông y Trần Ngọc Chấn
Trí thức trẻ
VTC news
Soha
Hội VHNT tại Nga
Văn chương Việt
Mai Văn Phấn
Kim Dung-Kỳ Duyên
viet-studies
TC Văn hóa Nghệ An
Bô xít VN
Trần Kỳ Trung
lucbat.com
Văn nghệ quân đội
Bộ Tư pháp
Thế giới văn hóa
Văn đàn Nguyễn Nguyên Bảy
Lê thiếu Nhơn
Hoàng Tuấn Công
Đất Việt
Ảnh Thái Phiên
Tin nóng
Nhà thơ Văn Công Hùng
Vương Tri Nhàn
Tiin.vn
Hội Mỹ thuật VN
Nguyễn Duy Xuân
Tô Ngọc Thạch
Trần Nhương blog
Phụ nữ HCM
Văn đàn Việt
linh kiện laptop
GS Trần Đình Sử
Đời sông và pháp luật TPHCM
Cao Bồi Già
Nhà văn Triệu Xuân
Hội Mý thuật Hà Nội
Tôn vinh văn hóa đọc
BBC
Ca dao Tục ngữ
Tây Bụi
Vũ Thanh Hoa
Báo Văn nghệ Hội Nhà văn VN
Chúng ta
Cá Sấu Việt Nam
Báo Người cao tuổi
Hội Nhà văn TP HCM
Trần Nhương blog 2
saigon oc
Nhịp cầu Hoàng Sa
Văn học Sài Gòn
Chim Việt cành Nam
Song Hà (boygia)
Chu Mộng Long
Tạp chí nước Đức
Quán chiêu văn
Trần Xuân An
Văn hiến
Việt nam xưa
Trần Hoài Dương
Báo Tia Sáng
Thư viện Thơ
NGUYEN HUUVINH
Đặng Xuân Xuyến blog
Câu lạc bộ Văn chương
TC Người Hà Nội
TC Đáng Nhớ
Văn nghệ Trẻ
SOI
VIÊN NGÔN NGỮ VH PHƯƠNG ĐÔNG
Nhà văn Phạm Việt Long
NGƯỜI ĐÔ THỊ
THƠ VÀ ĐỜI
La Khắc Hoà
VIỆT SU KY
NGUYỄN QUANG LẬP
GIÁNG VÂN
NHÂN
Trang chủ
» Truyện
THẰNG NHÀ QUÊ.
Võ Tấn
Thứ hai ngày 18 tháng 1 năm 2010 6:16 PM
Truyện cực ngắn
Hắn đột ngột xuất hiện trước cổng nhà ông vào chiều tối 30 tết. Cổng nhà ông đóng kín. Hắn bấm chuông “Reng...reng...r..eng”. Hắn từ dưới quê lên tranh thủ đến. Ông không mời hắn lên thành phố để làm gì trong thời khắc này. Hắn đi mua sắm Tết nhân tiện ghé trước cho chắc ăn lỡ không gặp thì ba hắn mắn. Hắn sẽ nói mấy câu của ba hắn dặn...
Mấy năm rồi, ông ít về thăm quê, ông bỏ quê lên phố và làm quan, mặc dù chỉ cách chưa đầy hai giờ xe ô tô. Ông rất bận rộn công việc và khách khứa của cơ quan vào những ngày cuối năm. Hắn hiểu, chỉ có lúc này thì mới gặp được ông Bác ruột rà máu mủ. Còn ông, thời khắc này ông không mong muốn có thằng... cháu ruột, con đứa em khốn cùng đến nhà quấy rầy vì thì giờ ngắn ngủi quý báu còn lại năm cũ khách riêng của gia đình ông đang thay phiên đến và đi theo lượt. Việc ai nấy biết, công khai và cũng bí mật. Hắn không có trong danh sách những khách mà gia đình ông đợi.
Hắn ngồi im đợi ông tiễn khách ra cổng và kiên nhận đợi ông vào, nhưng, hắn không có cơ hội để thưa chuyện. Mỗi lần ông tiễn một khách đi ra, khi đi vào cùng ông một cặp khách mới. Hắn...hắn lại ngồi im một góc nhà lắng tai nghe, thấy khách cùng ông trao đổi: “Anh cố giúp nhé! Năm sau sẽ....dày hơn chút. Anh chị tha hồ...”. Ông bảo: “Cứ yên tâm, tớ còn là...còn”. Hắn ngồi thẩn thờ nhìn khách và ông nói chuyện “Chả hiểu gì sất”.
Trời tối dần, hắn nôn nao mà không thể đứng lên bước ra khỏi nhà. Hắn cũng lo sợ khách sẽ hỏi ông “thằng đó là đứa nào?” làm ông khó xử. Hắn gà gật mơ màng, tai nghe những câu nói cũ rích nhưng giọng người thì thay đổi liên tù tì. Khách thưa dần, hắn tỉnh ngủ đi ra phòng khách. Hắn thấy, quà Tết đủ loại bánh trái, bia rượu dồn một đống. Vợ ông đang phân loại cho vào thùng cattông. Hai cô gái lạ phụ giúp dán băng keo. Tay làm rèng rẹt, miệng lánh lót nói: “Anh chị yên tâm. Số hàng này tụi em cho đi ngay tối nay, giá cả bằng hàng nhập. Tiền bạc thanh toán trước giao thừa”.
Hắn lượm cái bao và tự nhiên chọn một số bánh kẹo bỏ vào. Ông và bà vợ tưởng hắn làm giúp nên để yên chẳng nói gì. Lấy đủ những gì cần, hắn cột miệng bao lại nói gọn lỏn: “Hai Bác tính cháu hết nhiêu trả. Cháu còn dọt về cho kịp giao thừa. Giờ này chắc ngoài phố đã dọn hàng hết rồi”. Ông nhìn vợ ngạc nhiên, bất ngờ, chẳng nói được lời nào, cả hai người ngơ ngác nhìn hắn.
Hắn vác cái bao đi ra cổng như sực nhớ lời cha dặn, hắn quay đầu lại nói: “Cháu cám ơn. Ba cháu đã dẫy mả ông bà nội sáng nay rồi. Hai bác khỏi phải về dẫy”. Hắn đi. Ông giật mình sực nhớ “Mấy Tết rồi hả em? Vợ chồng, con cái chúng ta không về, Chú nó luôn dẫy mả của cha!”./.
Các tin khác
CHÙM TRUYỆN NGẮN MINI CỦA TRẦN CHIỂU
XUÂN MUỘN
HAI TRUYỆN NGẮN CỦA NGỌC CHÂU
TIẾNG LANH CANH VÀ NHỮNG Ô CỬA SÁNG ĐÈN
HẠNH
CHÙM TRUYỆN NGẮN MINI
LÃO TƯ TÀNG TÀNG
HÀNG THẦN LƠ LÁO
VÒNG ĐỜI BÉ NHỎ
THỜI CỦA ÔNG
CHUYỆN BÀ AN SA-SUYA
ĐẠO TRÀ
CÔ EM VỢ HỔ CON
NGƯỜI TẬP… NGỒI TÙ
CHUYỆN KHÔNG CÓ TRONG BÁO CÁO và MẮT TRẺ THƠ
MÙA THU KHÔNG CÔ ĐƠN
GIO LẠNH
CỦA TRƯỚC CỬA SAU
KHẨU PHỤC
NGƯỜI ĐÀN BÀ VÀ NHỮNG GIẤC MƠ
Bài đọc nhiều nhất
ĐÔI NÉT KỂ VỀ MÌNH
CÂU NÓI BUỒN NHÁT TRONG TUẦN
Nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm: GIỜ CHỈ CÒN CHƯỜNG MẶT RA TRONG THƠ
HUYỀN THOẠI TẮM TIÊN TÂY BẮC
ANH BA SÀM TÁI NGỘ
BẢN TIN CỦA TTX VIỆT NAM
TRẦN NHƯƠNG.COM
10TRUYỆN NGẮN CỰC NGẮN CỰC HAY
CÁ THÁNG TƯ
NHÂN THỂ DỮ TÂM KINH (人体与心泾)